Bình Boo: Lần đầu đến HRC mình cứ tưởng chú là “giang hồ”

Vào giây phút rảnh rỗi hiếm hoi trong chuỗi ngày chuẩn bị cho tháng sinh nhật, chúng tôi tranh thủ ngồi nghỉ bên quầy bar và tóm Bình Boo lại – một trong những staff đầu tiên, người “quản gia” cần mẫn của mái nhà HRC, đòi nghe kể chuyện xưa cũ. Đến HRC từ những ngày mới 16 tuổi, nay Bình đã chuẩn bị bước sang tuổi 24. 8 năm, một khoảng thời gian đủ dài cho những thay đổi. Thị trường âm nhạc tại Hà Nội thay đổi, những ban nhạc gắn bó với HRC thay đổi, HRC thay đổi và chính bản thân Bình cũng đã thay đổi. Và Bình Boo vẫn ở đang ở đây, đang bận rộn lau cốc dọn bàn chuẩn bị cho ca tối.

Chúng tôi vẫn hay nói với nhau, muốn biết HRC những ngày đầu như thế nào, hay chú ĐA đã thay đổi ra sao thì cứ đến gặp Bình Boo mà hỏi. Là thành viên gắn bó lâu năm nhất với HRC, có lẽ chỉ xếp sau chú ĐA, Bình là một mắt xích quan trọng, một dấu cộng mạnh mẽ trong phép toán 12 năm cộng trừ cùng âm nhạc của HRC. Câu chuyện của Bình là phép cộng tiếp theo mà chúng tôi muốn chia sẻ – Cộng 6: Dấu cộng của người chứng kiến.  

Có sự khác biệt gì giữa bây giờ với thời điểm mà Bình mới đến HRC hay không?

Ngày xưa HRC mở cửa xuyên đêm vì ở đây chủ yếu chơi DJ, lâu lâu mới có 1 ban nhạc thôi. Nhạc ở HRC hồi đấy cũng khó nghe đối với mình hơn, không như bây giờ, đa dạng thể loại nhạc và cũng thiên về nghệ thuật hơn. Về mặt không gian, tầng 2 thì không có gì đổi mới, tầng 1 thì ngày trước ở đây có cái ván trượt ở ngay chữ HRC, bây giờ thì bị tháo đi rồi. Nhìn chung thì cũng không có thay đổi gì mấy. 

Đấy là về mặt không gian, thế còn về mặt khán giả từ xưa đến nay có gì khác không?

Khán giả thì ngày trước khách nước ngoài rất là nhiều, khách Việt Nam thì xen kẽ, ít thôi, chỉ show người Việt thì mới có. Ngày xưa mọi người, chủ yếu là khách Tây, đến đây để vui với nhau nên uống rượu nhiều lắm. Tuy nhiên sau 2 năm dịch thì lượng khách nước ngoài ít hẳn. Bây giờ đa số khách là người Việt. Mọi người đến đây để nghe nhạc là chủ yếu, và thường cũng không muốn để mình quá say, có chai bia, chai nước để giải khát thôi là được rồi. 

Vậy còn đội ngũ của HRC từ xưa đến nay có thay đổi nhiều không?

Hầu như là thay đổi hết, chỉ còn mỗi Bình là trụ lại (cười). Ngày xưa ngoài mình thì còn có anh Hiệp, anh Thành làm quản lý, các bạn sinh viên từ quê cũng nhiều. Còn về chú ĐA thì tuy dạo đó chú ít lên HRC nhưng cũng tất bật lắm. Các show ngày xưa hay kéo dài đến khuya, thậm chí là 2,3h sáng nên kể cả chú có về sớm thì vẫn thức đến khi trên này xong hết. Dạo đó nhân viên neo người, nên chú hay lo lắm, sợ nhỡ có vấn đề phát sinh xảy ra, nên không yên tâm mà ngủ được. Giờ thì chú bớt phải lo hơn nhiều rồi, ngày xưa chú nói chung là vất vả.   

Là một trong những nhân viên có “thâm niên” nhất tại HRC, Bình tự coi vai trò của mình ở đây là gì?

Gọi là quản gia đi, bởi vì mình sống ở đây luôn. Một ngày bình thường của mình sẽ là ngủ dậy, dọn dẹp các thứ cho sạch sẽ, đến giờ làm việc thì sẽ bao quát lại mọi người. Trong show thì làm bartender, khi thì làm bảo vệ, có những show không yêu cầu kỹ thuật cao thì ngồi làm âm thanh ánh sáng cũng được luôn. Nói chung là làm đủ trò.

Ấn tượng của Bình trong lần đầu đến HRC làm việc cũng như lần đầu tiếp xúc với chú ĐA?

Hơi sốc. Bởi vì phải làm nhiều, làm từ 4 giờ chiều cho đến sáng sớm mà phải làm liên tục. Mỗi đêm phải 20 két bia là ít, có những hôm tổ chức Halloween hay Tết dương lịch thì lên đến 40, 50 két bia. Còn ấn tượng đầu tiên khi gặp chú là thấy chú xăm trổ hổ báo mình cứ tưởng chú là giang hồ (cười). Ở quê mình thì ít người xăm trổ lắm, mà chú còn là giáo viên nữa nên sốc chứ. Nhưng sau khi tiếp xúc mình lại có suy nghĩ khác, chú không hề có một đặc điểm gì của giang hồ luôn mà ngược lại rất là tri thức. Chú luôn tạo điều kiện hết mình cho nghệ sĩ và làm cho họ có cảm giác thoải mái nhất. Lúc chú căng thẳng, chú chỉ hơi nhăn mặt thôi chứ chưa bao giờ quát ai. Trong giai đoạn HRC gặp nhiều khó khăn, chú phải lo tất tần tật. Nhiều lúc chú đi dạy về mà ở quán có sự kiện thì vẫn phải lên, dù rất mệt nhưng vẫn cố. Điều đấy thể hiện rõ trên mặt chú luôn. Thế nhưng rất hiếm khi thấy chú quát mắng nặng nhẹ với ai bao giờ. 

Từ lúc Bình làm ở đây thì Bình đã gặp những tình huống dở khóc dở cười nào và Bình xử lý nó như thế nào?

Nhiều tình huống lắm không kể hết được. Ngày trước lượng khách đến đây để uống rất là nhiều, có những khách ngồi đến 6, 7 giờ sáng không chịu về, mình đuổi vẫn không về. Đến mức mà mình phải dùng khăn lạnh lau cho khách để khách tỉnh thì mới về được. Còn bây giờ một phần là mình không có mở cửa thâu đêm nữa, một phần là các bạn đến cũng uống có chừng mực hơn nên các anh em staff cũng đỡ nhiều việc.

Từ những năm 2014 – 2015 thì bắt đầu có những ban nhạc Việt, vậy những ban nhạc đầu tiên nào mà bạn thấy ấn tượng nhất?

Có lẽ là Ngọt. Từ lúc mình làm ở đây là Ngọt đã bắt đầu diễn rồi. Ngày trước khán giả đến xem Ngọt cũng đông nhưng tất nhiên là không bằng bây giờ. Hồi đấy không có nhiều ban nhạc Việt Nam diễn ở HRC nên có Ngọt diễn là vui lắm, cả khách Việt và Tây đều đến xem và cổ vũ rất sung. Ngoài Ngọt ra thì còn có cả anh Thái Vũ nữa. Hồi năm 2018, 2019 anh Vũ hay lên đây rồi vào bar phụ suốt đấy. 

Vậy điều gì đã giữ chân Bình ở lại với HRC lâu như vậy?

Từ lúc mình bước chân vào làm ở đây và cho đến tận bây giờ thì mình cũng quen với các công việc ở đây rồi. Ở HRC vừa được nghe nhạc, vừa được giao lưu với các bạn trẻ. Ngoài ra phần công việc mình thích nhất ở đây là làm bartender, mình được pha chế, sáng tạo ra những đồ uống mà bản thân thích. Và các anh em staff hiện tại cũng có một sự đồng điệu nhất định đối với mình.

Trong hơn 7 năm, những công việc, những con người mà Bình gặp ở HRC đã mang đến cho Bình cái gì về mặt giá trị con người, Bình đã thay đổi ra sao?

Thay đổi lớn nhất chắc là về kinh nghiệm giao tiếp. Ngày trước thì mình rụt rè ít nói, ít khi mở lòng nói chuyện với người khác, khách ngồi bar cũng ít khi bắt chuyện. Còn bây giờ chém gió nói chuyện linh tinh với khách nhiều, điều ấy khiến họ cũng vui và mình cũng vui. Nói chung là những thay đổi của mình đều theo hướng tích cực.  

Sinh nhật HRC có gì khác so với trước đây?

Ngày trước thì sinh nhật không tổ chức cả tháng như bây giờ đâu, chỉ độ tầm 2 tuần thôi. Sẽ có 1 hôm đội Việt Nam và 1 hôm đội nước ngoài. Ngày trước hôm đội nước ngoài thì sẽ đông hơn. Còn bây giờ thì lại ngược lại hoàn toàn. Mọi người cũng sẽ chuẩn bị trang trí nhưng tất nhiên là không cầu kỳ như bây giờ được. Giờ thì cả tháng sự kiện, mọi người cũng lên nhiều để chuẩn bị cho sinh nhật. Tất nhiên là cũng có vất hơn, nhưng mà vui. 

HRC đã bước sang tuổi mới rồi. Năm mới cũng đã đến, Bình có điều gì muốn nhắn nhủ khán giả trong năm nay không?

Hy vọng sau sinh nhật HRC các bạn sẽ có trải nghiệm tốt nhất về không gian âm nhạc của HRC, và ủng hộ HRC nhiều hơn. Và mong HRC sẽ ngày càng đổi mới để không làm phụ lòng khán giả, cụ thể là đổi mới về không gian tầng 1 và quầy bar, cả sân khấu nữa, setup thêm ánh sáng cho đẹp để dù ai đến HRC và làm gì đi nữa cũng mang về những trải nghiệm tích cực.

Vào lúc bài viết này được chia sẻ, Bình Boo có lẽ đang tất bật dọn dẹp HRC để tạm đóng quán trong những ngày nghỉ Tết. Trong suốt chiều dài đi vào hoạt động, HRC đã trải qua nhiều thay đổi, có người cũ đi cũng có những người mới đến. Thật đặc biệt khi thấy Bình vẫn ở đây chứng kiến hết những hỉ nộ ái ố trên hành trình trưởng thành của HRC. 

Các khán giả của HRC có lẽ cũng đã rất quen với Bình Boo. Bình Boo xuất hiện từ quầy bar, dưới sân khấu đến trên page HRC. Ai không biết lại ngỡ Bình Boo là đại sứ thương hiệu HRC cũng nên. Mà kể cũng đúng thật. Ở Bình chúng tôi luôn thấy một năng lượng vui vẻ, nhiệt thành. Dẫu thi thoảng bị chúng tôi “bêu rếu” lấy hình làm meme vì nỗi khổ tâm mang tên kéo tương tác, Bình vẫn đành miễn cưỡng hưởng ứng. Cảm ơn Bình và mong bạn vẫn tiếp tục đồng hành với vai trò là một người “quản gia”, người bạn, người thân và “gương mặt thương hiệu” của đại gia đình HRC.