Ivan da Vodka: Từ hồi đi xem show tại HRC, mình bắt đầu thích nghe lại các bản live hơn là mấy bản audio

Nếu đến HRC xem show mà bắt gặp một bóng hình cao cao, hai tay giữ chặt chiếc điện thoại gần như xuyên suốt cả đêm nhạc, rất có thể bạn đang đứng cạnh Ivan da Vodka a.k.a Vodka Team, một khán giả đặc biệt mà bất kỳ nghệ sĩ nào cũng mong chờ “team” này xuất hiện trong show diễn, bởi chỉ cần sau một đêm là đã có ngay clip “full HD không che”.

Sinh nhật HRC vừa qua, người bạn đặc biệt này đã là một trong những khán giả đầu tiên, mua trọn gói combo tham dự  4 đêm nhạc sinh nhật và hôm diễn nào cũng đến sớm và về muộn. Nhân dịp năm mới, rủ anh chàng cà phê chém gió đôi điều, xin mời các bạn cùng chúng tôi “vén bức màn bí ẩn” về chủ kênh Youtube quen thuộc với các fan nhạc indie, đồng thời cũng là người bạn rất đặc biệt của HRC nhé!

Xin chào Ivan da Vodka a.k.a Vodka Team, trước hết hãy cùng tự giới thiệu về bản thân nhé?

Mình tên là Nam, tên đầy đủ là Vũ Thành Nam, đến từ Hải Phòng. Năm nay nếu tính ra tuổi dương là 27, thì tuổi mụ là 28. Trước mình sửa điện thoại dạo, giờ mình chuyển sang sửa máy photo và kiêm luôn cả nghề đi quay show “đú đởn”. *cười*

Có một thắc mắc không của riêng ai, cái tên Vodka Team bắt nguồn từ đâu?

Cách đây khoảng 5-6 năm, bọn mình có một nhóm mấy anh em chơi chung với nhau, cùng làm một kênh Youtube về game, sau này anh em cũng có người đi lấy vợ nên có mỗi mình “solo”. Còn về cái tên Vodka, nó xuất phát từ tên game của mình là Ivan da Vodka. Ngày xưa chơi CS:GO, đặt tên là “Ivan”, người ta thấy tên kiểu Nga nên cứ gọi “Vodka”, nên dần dần thành quen. Mình thêm chữ “Team” vào để tri ân những clip cũ của các anh em ngày xưa. Nhiều lúc đọc comment trên Youtube thấy toàn “Cảm ơn team!” nhưng thực ra có mỗi mình làm thôi.

Là một nhân vật đã “quen mặt” tại HRC, làm thế nào bạn biết đến Hanoi Rock City? 

Nói thật nhá, mình mê HRC từ hồi mà mình học lớp 11, 12. Lần đầu tiên mà mình biết đến HRC là qua video recap sự kiện của Touliver và team SpaceSpeakers. Nhưng mà hồi đấy sinh viên thì làm gì có tiền đi đâu. Bố mẹ mình còn cấm mình bước chân ra khỏi Hải Phòng, cứ lần nào ý định đi Hà Nội chơi là bố mẹ mình đã hằm hè, mình đâu dám đi đâu.

Lần đầu tiên mình đến HRC là năm 2017. Show tribute Chester do FC Linkin Park Việt Nam tổ chức. Cũng nhờ sự kiện đấy, cũng nhờ HRC mà mình biết được nhiều người bạn hơn, biết được nhiều nghệ sĩ hơn, mình biết được nhiều ban nhạc hơn. Nhiều khi âm nhạc kết nối con người lại với nhau như vậy!

Trong cộng đồng fan indie, bạn được rất nhiều người biết đến với những fancam chất lượng cao? Bạn có thể chia sẻ thêm về quá trình bắt đầu của “sự nghiệp” này không?

Nếu tính lần đầu tiên chắc là concert F(x) Tour của Cá Hồi Hoang vào tháng 9/2019, nhưng hồi đấy mình quay bị lỗi. Sau đó là quay concert của Ngọt ở Triển lãm Vân Hồ. Cái clip mình thích nhất có lẽ là hồi mình quay HRC10. Nói thật lòng những clip cũ mình quay bị rung lắc quá, bản thân mình xem mình còn thấy khó chịu. Thành ra hôm quay HRC10, mình giữ đến mức run lắm rồi, lưng đã mỏi lắm rồi nhưng vẫn phải cầm làm sao cho nó không bị rung lắc. Hôm đấy mình quay full set Cá Hồi Hoang, quay xong thì đăng lên kiểu đăng chơi chơi, share lên group Hội Hoang 102, ai ngờ mọi người vào xem nhiều quá. Cứ tưởng quay dài thế này chẳng ai xem, không nghĩ mọi người lại thích như thế!

Ban đầu chỉ là một dịp tình cờ, vậy thì điều gì đã khiến bạn làm điều này một cách thường xuyên?

Điều đầu tiên phải khẳng định, mình quay video không phải để kiếm tiền. Nhiều người cứ nghĩ quay fancam up lên YouTube là kiếm được tiền, thực ra đâu phải đâu! Bên hãng đĩa người ta chưa cho ăn gậy là may, chứ làm sao kiếm được tiền! 

Nhiều khi mình cũng muốn quay lại một set cho những ban nhạc indie mới, còn chưa có nhiều người biết. Lúc mình đọc comment mọi người bảo “nhờ video này mà biết đến ban XXX, nhiều người gặp mình ngoài đời cũng bảo xem video của anh mà nghe nhiều ban nhạc mới. Đấy! Động lực của mình cũng chỉ là như thế! Chưa kể nhờ set diễn của Cá Hồi Hoang tại HRC10 mà hồi đấy mình biết được thêm nhiều bạn hơn, đi show đỡ buồn, đỡ ngại.

Sống ở Hải Phòng, mỗi lần đi show bạn sẽ phải lên kế hoạch như thế nào?

Thực ra thì cũng tùy, nếu mà show diễn ra vào cuối tuần thì mình cũng chả cần lên kế hoạch nhiều vì di chuyển Hà Nội – Hải Phòng giờ cũng nhanh thôi. 

Có những lần đi xem show về trắng đêm không ngủ được, mải xem clip xong rồi đến gần ba giờ sáng thì ngủ gì nữa! 4 giờ đã phải dậy chuẩn bị hành lý, checkout khách sạn, lên xe về đến nơi cũng vừa kịp giờ đi làm luôn. Thực ra thì mình cũng không thấy vất vả gì. Nhiều khi nó là cái đam mê của mình, mình cũng chả thấy mệt.

Bạn có phải là người để ý đến số view, đến số followers của kênh mình không?

Thật ra thì mình cũng chẳng để ý đâu. Mình đi quay các thứ này cũng chỉ để giữ lại cái trải nghiệm lúc đấy, sau này tầm chục năm nữa có cái bật lên cho con mình xem.  Nói thật, mình cứ up lên thôi ai muốn xem thì xem, vì up để tự xem là chính mà. Phục vụ bản thân trước, rồi phục vụ đại chúng sau. Chứ mình cũng không quan tâm là nó sẽ kiếm được tiền hay là view cao, view ít thì mình không quan tâm.

Bởi vì mình có phải là người làm YouTube chuyên nghiệp đâu! Quay chán, quay chê bắt đầu mới biết cách edit clip như nào. Lý do tại sao mình quay one-shot một mạch một tiếng đồng hồ, là vì mình không biết edit clip. Mãi gần đây mình mới biết dùng Adobe Premiere. 

Bạn là một khán giả rất đặc biệt! Đứng giữa ranh giới của việc nghe nhạc online với việc đi xem show. Đến xem trực tiếp nhưng lại quay về để xem lại. Giữa những trải nghiệm ấy, điều gì hấp dẫn bạn hơn cả?

Sự khác biệt giữa việc nghe nhạc bản audio và đi xem show là khi mình nghe bản phòng thu thì mình không thể nào cảm nhận được cái không khí như là xem live được. Đi xem show thấy mọi người đồng thanh hát theo các thứ, nó vẫn có cảm giác vui hơn, náo nhiệt hơn.

Từ hồi đi xem show tại HRC, mình bắt đầu thích nghe lại các bản live hơn là mấy bản audio. Nó có tiếng của khán giả, cái không khí nó vui, nó hấp dẫn mình ở điểm đấy. Đấy cũng là lý do nhiều khi đi show mình hay quay cả full set về nghe. Kiểu giữ lưu lại cái không khí của mọi người. Ban nhạc biểu diễn mà có khán giả hò reo ở dưới họ đánh còn hăng hơn, còn hay hơn nhiều.

Mình có đọc được comment của một bạn trên kênh Youtube của mình là “Đời nghệ sĩ hạnh phúc nhất là khi đi hát mà khán giả thuộc bài hơn cả mình”. Chính vì thế mà nghệ sĩ người ta cũng vui vì được khán giả đón nhận một cách nồng nhiệt như thế.

Trong thời gian duy trì “sự nghiệp” này, bạn cũng đã đến dự show tại rất nhiều venue khác nhau. Với bạn, đâu là điều khiến HRC khác biệt?

Thật ra thì mỗi venue sẽ có một kiểu, một vibe khác nhau. Nhưng như mình thấy thì HRC là cháy nhất. Mà đấy không phải quan điểm của mỗi mình đâu. Bạn bè mình cũng thấy vậy. Đi đầu thì đi, về HRC vẫn là vui nhất. Không khí, tinh thần của cả nghệ sĩ lẫn khán giả tại HRC đều rất cháy. 

Mình thích nhất là xem Ngọt diễn ở HRC. Năm vừa rồi mình xem Ngọt khá là nhiều, ở các venue khác nhau nhưng mình thấy Ngọt luôn có một cái gì đấy đặc biệt khi diễn ở HRC. Như Thắng, khi ở HRC luôn là phiên bản Thắng bùng nhất, vui nhất, thoải mái nhất.

Là một khán giả gắn bó với HRC lâu vậy rồi thì bạn có kỉ niệm đặc biệt gì với HRC không?

Nếu mà nói về một kỉ niệm mình nhớ mãi, thì là ngày thứ 2 của chuỗi sự kiện sinh nhật HRC10 Thập tử nhất sinh, năm 2020. Đến cái set của The Flob, lần đầu tiên mình biết đến khái niệm mosphit. Lúc đấy mình đang cầm máy lên quay, thì bất ngờ mọi người mosphit, chạy va vào nhau, có người thì chạy lên trên sân khấu rồi nhảy xuống tí thì làm mình rơi máy. Đấy là kỉ niệm nhớ nhất.  

Bản thân là một người yêu âm nhạc, thì những mô hình như HRC có vai trò như thế nào đối với những trải nghiệm âm nhạc của bản?

Theo quan điểm của mình thì HRC là một sân chơi cho các bạn trẻ. Nghệ sĩ đến biểu diễn, khán giả đến nghe nhạc. Mình đi nhiều nơi rồi mà chưa thấy đâu có tinh thần như HRC. Mình cũng rất mong Hải Phòng – chỗ ở hiện tại của mình có những mô hình như HRC mà chưa có. Lý do vì sao mình vẫn cứ phải đi lên Hà Nội là vì vậy. 

Có điều gì mà bạn nghĩ rằng HRC có thể cải thiện hơn trong tương lai?

Với một khán giả thích ghi hình lại như mình, thì mình chỉ mong là hệ thống ánh sáng những show tới sẽ tốt hơn thôi, như đêm cuối sinh nhật rồi là đẹp. Mình tác nghiệp bằng điện thoại mà, ánh sáng mà yếu quá thì mất hết nét. 

HRC cũng đã bước sang tuổi mới rồi. Là một khán giả bạn có muốn gửi lời gì đến chú ĐA hay HRC không?

Mình hi vọng là chú ĐA sẽ luôn giữ được lửa, nhiệt huyết để duy trì HRC. Mong là HRC sẽ có nhiều show hay, nhiều nghệ sĩ nước ngoài đến hơn để một thằng như mình có cớ lên Hà Nội nhiều hơn.

Cảm ơn Nam – Vodka Team đã dành thời gian trò chuyện cùng HRC

Cũng giống như Bảo – người bạn mà chúng tôi vừa chia sẻ ngày hôm trước, Nam là một khán giả, và là một mảnh ghép không thể thiếu trong hành trình 12 năm phát triển của chúng tôi. Phép tính của chúng tôi, mặc cho có rất nhiều dấu trừ, dấu chia ấy mà luôn ở thể dương, không chỉ nhờ tình cảm của nghệ sĩ mà chính là bởi sự gắn bó, ủng hộ của các khán giả. 

Cảm ơn Nam đã theo dõi HRC trong nhiều năm qua. Cảm ơn vì sự hiện diện của bạn dưới khán đài, vì những khoảnh khắc chúng tôi ngỡ không thể tìm lại được nhưng đã được bạn gói ghém, lưu giữ  cẩn thận trong những video fancam. Mong rằng, trong năm 2023 này, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục được nhìn thấy một hình ảnh vô cùng “vững chãi” của bạn trong lúc âm thầm ghi lại những gì đang diễn ra tại HRC.